Bạch Mã Tự 2
Ðại Sư bùi ngùi :
- Gia đình ngoại chỉ có hai chị em . Mẹ cháu mất sớm, cậu lại xuất gia từ nhỏ, nghĩ đến cảnh côi cút của cháu, trong buổi suy tàn của Trần Gia, nhiều khi cậu muốn rớt nước mắt, nhưng cũng không biết làm sao được.. Bây giờ biết cháu chính là Mai Lan Công Chúa, người mà sĩ phu trong nước đang ngưỡng vọng, cậu thực phấn khởi vô cùng . Trong cơn quốc biến, thân già như cậu không làm được điều gì ích lợi cho sơn hà xã tắc, nghĩ cũng nhục .
Mai Lan an ủi :
- Cậu đừng nghĩ thế . Công lao của cậu đã ban cho anh chị em chúng con trong những năm tháng cậu ngồi giảng sách trong cung, những lời dạy vàng ngọc đó đã hun đúc tinh thần chúng con, khiến ngày nay chúng con biết sống ra con người, biết tôn trọng quyền lợi thiêng liêng tối thượng của Tổ Quốc, lẽ sống còn của Dân Tộc để không nhúng tay vào việc cõng rắn về cắn gà nhà cũng đủ để cậu hãnh diện với mọi ngườị Chúng con là kẻ được may mắn thừa kế cái tinh thần cao thượng đó, sẽ cố gắng noi theo gương tiền nhân để chung lo Ðại Cuộc với toàn dân trong những ngày sắp tớị
Bỗng Ðại Sư như chợt nhớ ra điều gì, hỏi :
- Thế đêm nay con đến đây có việc gì vậỷ
Mai Lan cũng sực nhớ tới hoàn cảnh của mình, thưa:
- Thưa cậu, như con đã vừa trình bày với cậu là tình cảnh của chúng con bây giờ rất ngặt nghèọ Bọn Hồ tuy tan rã, nhưng mới đây, một người xưng là Hoàng Tử Dương, em của Trần Khang tức Trần Thiêm Bình, từ Lão Qua về, cấu kết với giặc Minh đễ mưu đồ khôi phục Triều Trần . Phụ Hoàng con thì nhiều Phi Tần, nên nhất thời cũng không thể kiểm chứng được gốc tích của bọn Trần Thiêm Bình, thành ra hiện nay chúng con đang phải cắn răng chịu nhục . Vì việc này mà đâu đâu dân chúng cũng ta thán Trần Gia đang rước voi về dày mồ . Và từ chiều hôm qua, bọn chúng đã đem thêm quân kỵ về vây kín Ðông Quan để truy tầm con và nhóm Phù Trần. Lẽ ra sáng mai con sẽ đi Vạn Kiếp, nhưng vì biến cố này, con bắt buộc phải ở lạị Trong thành này hiện còn rất nhiều anh chị em đang trông cậy vào con, nếu con bỏ trốn lấy một mình là con đã phản bội bè bạn, tham sinh úy tử . không xứng đáng là một con ngườị Dù phải hy sinh tính mạng cho bè bạn được sống, cho Ðại Nghĩa thành công con cũng không tiếc ..
Ðại Sư gật gù tán thưởng lời khí khái của cô cháụ
Riêng với Lê Lai, chàng cảm động đến trào ra nước mắt , niềm cảm khái ngùn ngụt bốc cao trong tâm hồn vốn đã kiên cường của chàng. Chàng tự nguyện sẽ hiến thân cho tổ quốc và sẽ không từ chối bất cứ một hy sinh nào để đại cuộc đạt tới thành công .
Mai Lan tiếp :
- Cái khó khăn của con lúc này là làm sao bảo vệ được lực lượng mình mà không phải đụng độ với giặc, cùng lắm là sẽ đưa anh chị em thoát khỏi Ðông Quan. Ðể tránh cho cơ sở khỏi bị lộ vì sự có mặt của con, nên đêm nay con đã mạn phép hy sinh sự an toàn của cậu, lên đây nhờ trú chân một thời gian để tìm biện pháp đối phó với tình hình quá khẩn trương hiện naỵ
Rồi nàng quay sang Lê Lai, giới thiệu :
- Con thực vô ý, thưa cậu, đây là anh Lai, con của Lê Thức Ðại Nhân. Còn kia là hai em Thu Cúc, Thu Hồng học trò của con.
Bọn Lê Lai chính thức cúi đầu chào ra mắt Huyền Giác Ðại Sự
Huyền Giác Ðại Sư khẽ cười :
- Cháu đừng lo cho cậụ Ðến nước này cậu còn nghĩ gì đến hiểm nguy nữạ Thấy cháu lớn khôn, nên người là cậu mãn nguyện lắm rồị Giờ có phải hy sinh cái thân già này cho bọn trẻ các cháu, cậu cũng nào có từ nan . Các cháu có đói không, để cậu kiếm cái gì ăn lót dạ nhé.
Mai Lan đỡ lời :
- Thôi, cám ơn cậu , hồi hôm chúng con cũng dùng bữa muộn, nên cũng chưa đóị
Rồi nàng nhìn lên khuôn mặt già nua của Ðại Sư tâm tình :
- Con thấy cậu cũng không khác xưa là baọ Hồi còn ở trên Yên Tử Sơn, các vị Ðại Sư của Trần Gia cũng mấy lần chiều con, cho người đi tìm kiếm cậu, nhưng đều không kết quả.
Ðại Sư thở dài :
- Cậu chạy mãi sang Chiêm Thành. Thằng Quý Ly cứ thâm thù cậu ngay từ ngày cậu ngồi giảng sách trong cung . Những buổi cậu thuyết pháp ở chùa Khai Quốc là không bao giờ nó thèm dự . Vì cậu thận trọng nên nó chưa có cớ gì để hại cậu đó thôị Vì cháu mà cậu cứ lần lựa ở trong thành mãị Nhưng sau khi Phụ Vương cháu băng hà là cậu biết có ở lại cũng không giúp gì được cho cháu, mà còn nguy hại đến tính mệnh, nên cậu đã phải cắn răng ra đị Ðến vụ công án năm Mậu Dần cậu biết là không thể ở lại trong nước được nữa, cậu mới theo một vị đại sư gốc Chiêm vào Nam trú ngụ ngay tại Ðồ Bàn .
Cách đây nửa năm, vị sư huynh của cậu là Phương trượng chùa Bạch Mã này viên tịch, vì giữ giới luật của vị cố Sư Phụ, cậu mới về đây trụ trì . Vả lại, cậu cũng đã chán cảnh lưu vong lắm rồị nó vừa tủi nhục, vừa tỏ ra mình quá hèn , thà rằng về đây đối đầu với sóng gió, thi gan với hiểm nguy, sát cánh với bằng hữu, quyến thuộc để nâng đỡ cứu giúp nhau trong thời hoạn nạn, còn hơn cái kiếp sống thừa nơi đất khách quê ngườị Phật không thể ở trong một cõi tâm chứa chất những hẹp hòi, yếu hèn, vị kỷ.
Trầm ngâm một lát, Ðại Sư tiếp :
- Vả vì về đây, cậu mới phát giác ra một âm mưu vô cùng thâm độc, có thể đưa tới đại ách cho Ðạo Phật ở nước tạ
Bọn Mai Lan giật mình kinh hãi, Lê Lai khẻ lên tiếng :
- Bạch Ðại Sư, âm mưu đó từ đâu tớỉ
Huyền Giác Ðại Sư hướng về Lê Lai dằn từng tiếng :
- Từ Trung Quốc . Ðó cũng là một trong những mục đích chính của cuộc xâm lăng của giặc Minh ngày nay Mai Lan và cậu Lai đến đây đêm nay là vạn phúc cho tôi cũng như tương lai của Phật Giáo đời chúng tạ Mấy ngày nay, tôi như người ngồi trên lửa đỏ, không biết cách nào thông tin với liệt vị Ðại Sư trong toàn cõi, nhất là các vị Ðại Sư trưởng thượng của Trúc Lâm phái trên Yên Tử Sơn . Nếu Mai Lan và cậu Lai chưa mệt thì tôi xin trình bày cặn kẽ để hai người mang cái sứ mạng cứu nguy Phật Giáo nước Nam đi truyền bá tới Phật Giáo đồ trong nước.
Lê Lai khảng khái thưa :
- Bạch Ðại Sư, chúng con xin lắng tai nghe lời dạy vàng ngọc .
Huyền Giác Ðại Sư vào phòng bên, bưng ra một ấm nước và một khay chén.
Hồng và Cúc vội đứng lên đỡ lấỵ Hai nàng bày chén và rót nước, mùi trà sen thơm ngát.
Ðại Sư mời :
- Mình dùng trà cho đỡ buồn ngủ.
Bọn Mai Lan lãnh ý, vui vẻ uống nước.
Sau một tuần trà, Huyền Giác Ðại Sư mới lấy giọng nói :
- Vào đêm mồng sáu tháng rồi, tức cách nay vừa đúng nữa tháng, khoảng quá giờ tý, một nhà sư Trung Hoa đã trốn vào đâỵ Nhà sư này bị tên ghim trên lưng thấu tới ngực trước, thương thế rất trầm trọng. Cậu có băng bó vết thương, nhưng tình trạng mỗi lúc một nguy kịch . Khi biết mình không qua khỏi, ngài mới hỏi cậu :
- Xin đạo hữu cho bần tăng gặp phương trượng của quí tự
Ðại Sư nói tiếng Việt rất khá. Sau khi biết cậu chính là người ngài muốn gặp, Ðại Sư mới tiếp:
- Bạch Phương Trượng, bần tăng là người Trung Hoa, nhưng cũng đã từng được sang An Nam nên có thể nói được chút ít tiếng Việt. Bần tăng từ trong trại quân Minh Triều trốn sang đây, có việc rất cơ mật muốn bạch cùng quý vị Cao Tăng của quý quốc.
Ngài ngưng nói vì quá mệt, sau một lúc lâu mới tiếp :
- Nhưng chắc bần tăng không còn thì giờ nữa , nên xin bạch cùng Phương Trượng . Xin Phương Trượng hết sức quan tâm đến vấn đề này, vì nó định đoạt sự sống còn của Phật Giáo của cả hai nước Trung Hoa và Ðại Việt .
Nói tới đây, vi Ðại Sư gần như kiệt lực , phải một thời gian khá lâu, ngài mới mệt nhọc tiếp :
- Phương Trượng ơi, chắc tới giờ tôi phải đi rồi , cuộc xâm lăng của Minh Triều kỳ này không những mang tính chất chính trị, mà nó còn là một cuộc xâm lăng tôn giáo nữa , mà tôi là một người trong đoàn tăng sĩ lãnh trách nhiệm trong cuộc xâm lăng tôn giáo nàỵ Nhưng tôi không thể phản bội sư môn, phản bội Phật Tổ để làm tay sai cho Ma Giáọ Chính vì thế mà tôi đã liều mạng sống để đưa tin tới Phương Trượng đêm naỵ
Ðại Sư ngưng nói, lấy trong áo ra một ống quyển, trao cho cậu, rồi nói những lời dặn dò cuối cùng trước khi viên tịch :
- Tất cả cái âm mưu hiểm độc đó nằm trong ống quyển này, Phương Trượng đừng phụ lời ủy thác của bần tăng .
Sau đó, ngài mê man và viên tịch vào sau giờ sửụ
Mai Lan khẽ hỏi :
- Thưa cậu, tập tài liệu đó nói gì ?
Huyền Giác Ðại Sư không trả lời ngay vào câu hỏi, ngài thư thả nói :
- Trước hết, chúng ta phải đi ngược lại lịch sử Phật Giáo ở nước tạ Phật Giáo tuy mang tiếng là từ Trung Quốc truyền sang nước ta vào những năm cuối đời Hán Linh Ðế, nhưng thực sự, người nước ta đã theo đạo Phật từ rất lâu, trước cả khi Ðạo Phật được truyền bá vào Trung Quốc. Vì thế, sau này các Thánh Tăng của ta tuy vẫn theo lý thuyết của Ðức Thế Tôn, nhưng lại lập ra các môn phái riêng như phái Tỳ Ni Ðà Lưu Chi, phái Vô Ngôn Thông, phái Thảo Ðường và nhất là phái Trúc Lâm của Trần Giạ
Ngưng lại để nhấp một chút trà, Ðại Sư tiếp :
- Do đó, Phật Giáo của ta hoàn toàn độc lập với Trung Quốc , và được các triều đại tích cực ủng hộ, nên về đạo pháp đã tiến rất xa, các sách nghiên cứu và kinh kệ đã được trước tác và phiên dịch rất nhiềụ Hơn nữa, các vị Tôn Sư trong các môn phái đều nghiên cứu song hành Phật pháp và Võ đạo, nhất là Võ Ðạo Dân Tộc, nên nền Võ Thuật nước nhà đã tiến những bước rất dàị Tuy có khác nhau về môn phái, nhưng các vị tôn sư đều là những người có lòng ái quốc cao độ, nên đã đóng góp tài trí rất nhiều trong việc chính trị, và nhất là luôn luôn sát cánh với toàn dân để đối phó với biết bao cuộc ngoại xâm, ở mọi thời đại của lịch sử nước nhà.
Mai Lan ngắt lời :
- Con nghe nói phái Thảo Ðường do Lý Gia sáng lập ?
Ðại Sư cười, đáp :
- Ðúng, năm Kỷ Dậu đời Lý Thánh Tông, nhà vua đi bình Chiêm, có bắt được một vị Ðại Sư người Tầu, nhưng tu ở đất Chiêm, pháp danh là Thảo Ðường. Nhưng Hoàng Thượng thấy Ðại Sư là một Phật Gia uyên bác, nên sắc phong ngài làm Quốc Sư để hoằng dương đạo pháp . Vị Ðại Sư này lập ra phái Thảo Ðường và nhà vua là một đệ tử của phái này , mà chính cậu cũng là một đệ tử .
Mai Lan cười nhẹ :
- Sư Phụ của con cũng thuộc môn phái Thảo Ðường.
Huyền Giác Ðại Sư hơi lắc đầu :
- Tuy nhiên không phải vị tỳ khcó nào cũng là một cao thủ võ lâm , như cậu chẳng hạn.
Rồi để khỏi mất thì giờ, Ðại Sư nói tiếp :
- Vì các môn phái Phật Giáo của ta có ảnh hưởng quá lớn trong dân gian cũng như nền thịnh suy của đất nước, nên đã làm cho mọi triều đại bên Trung Quốc lưu tâm rất nhiềụ Kịp đến khi Chu Nguyên Chương đánh đổ được nhà Nguyên lập nên nhà Minh thì vấn đề diệt Phật Giáo được đặt rạ
Lê Lai ngập ngừng thưa :
- Bạch Ðại Sư, con nghe nói Chu Nguyên Chương trùng hưng Phật Giáo Trung Hoả
Ðại Sư hơi lắc đầu :
- Chúng ta đều bị gạt . Thực ra, Chu Nguyên Chương xuất thân là một Ðường Chủ của một giáo phái bí mật, được đời gọi là Ma Giáọ Giáo phái này không phải là một phái của Phật Giáo, mà nó có một nguồn gốc rất bí mật. Ma Giáo được tổ chức rất chặt chẽ, vừa có tính cách thần bí, vừa có tính cách chính trị. Giáo chúng được tổ chức thành đoàn ngũ chiến đấụ với những giáo luật khắt khe, tàn bạọ Nhờ lực lượng này mà Chu Nguyên Chương đã dẹp được nhà Nguyên đang trong buổi suy tàn và lập ra Minh Triềụ Nhưng vì Phật Giáo là một tôn giáo rất mạnh và có ảnh hưởng sâu rộng về chính trị trong nước, nên ngay khi bình định được thiên hạ, Minh Chủ sợ dân chúng không chấp nhận cái nguồn gốc Ma Giáo của mình, nên hắn ta mới tạo ra những hành động có tính cách phục hưng Phật Giáo để lấy lòng dân, nhưng thực sự Ma Giáo vẫn là một lực lượng nòng cốt của triều đạị Trong các chùa chiền, các vị cao tăng uyên bác dần dần hiếm đi, và thay thế vào đó bằng một lớp tăng sĩ mất gốc, tiếng là thờ Phật nhưng hành vi thì tà mị . Và không lâu, Phật Giáo biến thành một thứ tôn giáo phù chú, bùa yểm, lẫn lộn với các tà giáo như Lạc Ma Giáo, Phù Chú Giáo và các vị sư trở thành các thày cúng, thày phù thủỵ
Bọn Mai Lan ngồi nghe cảm thấy sợ hãi vô cùng. Ðại Sư nói tiếp :
- Phật Giáo bên Trung Quốc hiện nay đang trong thời mạt vận . Chu Nguyên Chương đã thao túng được các giới trong nước, khiến các vị phật gia chân chính trở nên cô lập và mai một dần .
Ðại Sư uống thêm chén trà, cao giọng :
- Sau khi đã thành công trong vấn đề Phật Giáo ở Trung Quốc, Minh Triều mới bắt đầu quay sang nước ta và vấn đề Phật Giáo của ta đã được hoạch định thành một âm mưu vô cùng thâm độc, mà ý cao tăng Trung Hoa tới đây gọi là một cuộc Xâm Lăng Tôn Giáọ
Bọn Mai Lan đã bắt đầu thấy vấn đề hơi ló dạng. Ðại Sư tiếp :
- Khi nghe nói tới xâm lăng tôn giáo, cậu cũng không thiếu gì . mãi sau khi đọc tập tài liệu của Trí Thông Hòa Thượng, tên vị Ðại Sư, cậu mới vỡ lẽ và sợ hãi vô cùng.
Ngài đứng dậy, đi nhanh vào phòng, một lúc sau, mang ra một ống quyển nhỏ bằng cổ tay một đứa bé, dài hơn gang tay, cẩn thận lấy ra một tập giấy nhỏ trải ra mặt bàn, tiếp :
- Ðây là ống quyển của Trí Thông Hòa Thượng, trao cho cậụ trong đỏ có kế hoạch thôn tính nền Phật Giáo Ðại Việt . Tóm tắt là cùng sang với đoàn quân xâm lăng, có chừng một trăm tăng chúng của Ma Giáọ Nhờ thế lực của quân Minh, chúng sẽ chia nhau tiến chiếm các chùa chiền của chúng ta, lấy cớ là để trùng hưng Phật Giáo Ðại Việt . Sau đó, chúng sẽ có những kế hoạch tàn phá tới tận cỗi rễ nền Ðạo Pháp của chúng ta mà các Tổ Sư ta đã mất hàng bao trăm năm mới xây dựng lên được. Một phát tên sẽ bắn chết hai chim : Phật Giáo chân chính sẽ bị Ma Giáo tận diệt, đồng thời nền võ học của dân tộc cũng bị mai một theọ Do đó, mà Dân Tộc ta sẽ mất dần sức đề kháng để đất nước này sẽ vĩnh viễn trở thành một quận lỵ của Bắc phương.
Mắt Ðại Sư trở nên xa vắng :
- May thay, nhờ sự hy sinh cao cả của Trí Thông Hòa Thượng, một vị cao tăng trà trộn trong đám sư xâm lăng đã vì Phật Pháp mà đưa tin này đến cho chúng ta, để chúng ta có đủ thì giờ tìm biện pháp đối phó trước cơn pháp nạn .
Huyền Giác Ðại Sư quay sang Mai Lan :
- Thiên Lan Công Chúa, có lẽ đây cũng là cơ duyên, kể từ lúc này, cháu mang cùng một lúc hai sứ mạng, vừa cao cả, vừa khó khăn nguy hiểm, đó là sứ mạng cứu nguy Dân Tộc và Phật Giáo Ðại Việt .
Ðại Sư vừa nói, vừa trao ống quyển cho Mai Lan .
Mai Lan mắt rưng rưng lệ, tay hơi run đỡ lấy nó trên tay Ðại Sư nhưng giọng cương quyết :
- Con xin lãnh ý .
Trời về đêm mà bọn Lê Lai, Thu Cúc, Thu Hồng thấy mồ hôi lạnh ướt đầm áọ
Ðợi cho Mai Lan cất cẩn thận ống quyển vào trong bọc, Ðại Sư mới thong thả nói :
- Cậu không ngờ công chuyện nó diễn biến mau lẹ đến thế , vì sáng hôm qua, cậu đã tiếp một tên trong đoàn tăng sĩ xâm lược . Hắn thuyết cậu về mục đích phát triển Phật Giáo của nhà Minh, về sự ích lợi và thức thời của sự hợp tác của chúng nó , và nó "hứa" hai hôm nữa sẽ đưa đến đây hai tên tăng sĩ Trung Hoa và nhiều kinh sách mang từ Tàu sang để "giúp đở" cậu hoằng dương đạo pháp . Như thế là chúng đã bắt tay vào việc rồị Các chùa chiền của chúng.ta sẽ lần lượt bị nhóm Ma Giáo này khống chế .
Ðại Sư trở nên buồn rầu :
- Thực chưa kịp hội ngộ đã đành chia phôi , rồi ra Công Chúa cũng không thể trú ngụ ở đây với cậu được hơn một ngàỵ
Trước tình thế này, Mai Lan cũng hoang mang .
Bỗng Huyền Giác Ðại Sư sáng mắt lên :
- Thiên Lan, sắc sắc, không không là lẽ ảo diệu nhất của Phật pháp , nơi an toàn nhất là nơi không có một chút an toàn .
Mắt Mai Lan rực sáng, nàng reo lên :
- Cám ơn cậu đã chỉ điểm , con đã ngộ được lời của cậu rồị Trời cũng đã gần sáng, xin mời cậu đi nghỉ. Chúng ta cần phải dành sức cho những cam go của ngày maị
- Cháu nói rất phảị
Ðại Sư đứng dậy ngay, hướng dẫn mọi người về khách trú phòng ở dảy nhà ngang .
Bên ngoài trời mờ sương . có lẽ đã sang canh tự
Trời hừng đông.
Năm bát cháo đậu xanh thơm ngát, khói bay nghi ngút . Ðĩa đường thẻ Thanh Hóa vàng đậm đặt bên cạnh dĩa cà ghém nén trong trong. Bữa ăn điểm tâm của Huyền Giác Ðại Sư đãi cô cháu Công Chúa và bọn Lê Laị
Huyền Giác Ðại Sư cầm lấy chiếc thìa sứ, mỉm cười :
- Các cháu dùng tạm chút lót dạ .
Rất tự nhiên, Mai Lan lấy một tô đặt trước mặt, liếc nhanh về phía Lai :
- Ðại Sư ban lộc, chúng ta cứ tự nhiên dùng.
Ðại Sư cười :
- Của nhà chùa thì đều là những món ăn thanh đạm như thế này, cậu Lai đừng chê nhé .
Lê Lai vội vã đỡ lời :
- Ðại sư dạy quá lờị chúng con đâu dám.
Nói xong, chàng cũng lấy phần mình, cầm lấy một chiếc thìa sứ, chàng lễ phép :
- Xin phép Ðại Sư và Công Chúạ
Lằn đầu tiên Mai Lan nghe lối xưng hô này của Lai, nàng liếc xéo chàng ta, mỉm cười :
- Không dám .
Ðại Sư quay lại phía hai cô thể nữ đứng hầu sau lưng Mai Lan, vui vẻ nói :
- Cả hai cháu Cúc, Hồng nữạ
Thu Cúc vội thoái thác :
- Bạch Ðại Sư cho phép chúng con đứng hầụ
Ðại Sư mỉm cười nhìn Mai Lan. Ngài không dám đường đột tự quyết định vì dù sao việc này là quyền của nàng.
Mai Lan hiễu ý, nàng khẽ gật đầu, nói :
- Thôi, ta cũng mạn phép Ðại Sư, hai con cùng ngồi ăn đị Mình còn nhiều chuyện phải làm gấp.
Hai cô thể nữ lưỡng lự một chút, rồi cùng ngồi xuống bàn, lấy phần mình, lễ phép thưa :
- Chúng con xin mạn phép .
Mai Lan múc một thìa cháo, nhấp thử, cười khen :
- Tuyệt, mỗi sáng được ăn lót dạ thứ cháo đậu này, con cũng muốn đi tụ Ai nấu mà khéo thế cậủ
Huyền Giác Ðại Sư nghe cô cháu pha trò, rất thích thú, nói mau :
- Cậu chứ aị
Mai Lan reo lên :
- Cậu Con không ngờ cậu giỏi bếp núc đến thế. Con chiu chút . Gạo tấm đây, nên chi cháo thơm ngon thế nàỵ
Ðại Sư thong thả nói :
- Nhưng cháu nên nhớ đây là bữa sáng đãi khách quý của cậu , chứ không phải sáng nào nhà chùa cũng dùng như thế nàỵ
Nghe Ðại Sư nói, cả bọn đều cười rộ. Mai Lan giọng thực ngậm ngùi :
- Từ ngày mẹ con mất , cho mãi đến hôm nay con mới được săn sóc và ăn bát cháo ngon như thế nầỵ
Im lặng . Ðại Sư mắt rưng rưng cảm động . Ngài mường tượng đến người chị gái thân yêu nhưng bạc phước thuở nàọNgài như quên mình là một Ðại Sư phương trượng một ngôi chùa tăm tiếng , mà chỉ còn là một người cậu ruột trước cô cháu xinh đẹp và đáng tội nghiệp .Nếu không có bọn Lê Lai , chắc hai cậu cháu đã ôm lấy nhau khóc ròng rồị
Những phút xúc động cũng qua maụ Ðại Sư hơi lắc đầu, rồi đẩy ra đường thẻ về phía khách, thân mật :
- Các cháu ai thích ngọt thì dùng đị Món cháo đậu xanh ăn với cà nén cũng là một món quốc hồn quốc tuý của mình đấỵ
Lê Lai với tay lấy một miếng đường, thả vào bát mình, khẽ nói :
- Xin Ðại Sự
Cả bọn vừa ăn, vừa khen cháo ngon luôn miệng làm Huyền Giác Ðại Sư vô cùng sảng khoáị
Mai Lan bỗng ngưng ăn, nói : .
- Sáng nay chúng ta phải hết sức thận trọng . Ăn xong, Hồng và Cúc sẽ giả bộ làm khách thập phương ra lễ ở chùa ngoàị Các con phải cẩn thận để ý những khách đến chùa, vì thế nào tụi giặc cũng cho người đi dò la tung tích của ta ở các chùa chiền. Anh Lai chịu khó ra trước sân chùa giả dạng làm ông thầy bói để tiếp ứng hai đứa nếu chẳng may có chuyện gì bất lợi xảy rạ à, anh có mang cái áo lương thâm nào không ?
Lê Lai nhanh nhẩu đáp :
- Thưa có.
- Rất haỵ Cần nhất là chúng mình đừng vọng động , nếu thực sự chưa có gì quá nguy đến tính mạng. Trường hợp vạn nhất đám sư Minh có đến chùa ngày hôm nay, trước ước hẹn với Ðại Sư của chúng ta vào sáng mai, ngoài đó, ai cứ lo giữ gìn hình tích của mình đừng bận tâm gì về tôi ở trong nàỵ Mình cố gắng diên trì cho tới tối nay, tôi sẽ có biện pháp an toàn .
Huyền Giác Ðại Sư ngạc nhiên vì thấy cô cháu phân phối công việc một cách chuẩn xác và mau lẹ, không khác một người lịch duyệt và có bản lĩnh thượng thừạ
Ngừng một lát, Mai Lan tiếp :
- Trong trường hợp động thủ, ba người phải tiếp ứng nhau chặt chẽ, ta cần thanh toán chiến trường thực lẹ. Cứ bình tĩnh chiến đấụ Sau khi xong, phải chạy gấp ra phía sau chùa đợi tôị
Lê Lai được Mai Lan gắn cho bộ râu mép, trải chiếc chiếu con dưới một gốc cây đại cổ thụ ở một góc chùa, bày tráp và một lư hương nhỏ, khói bay nghi ngút. Chàng ra dáng chững chạc, ngồi đợi khách coi bói và giải xâm. Cúc và Hồng thì áo tứ thân, thắt lưng xanh, chít khăn mỏ quạ, đang lễ trước tiền điện y như hai tín nữ mộ đạọ
Bên trong Tàng kinh các ở phía sau chùa, Mai Lan ngồi đối diện với Huyền Giác Ðại Sự Nàng hỏi Ngài :
- Cậu thấy có gì sơ hở không ?
Huyền Giác Ðại Sư lắc đầu :
- Chu đáo lắm rồị
Mai Lan như đã sẵn định kiến, bình tĩnh nói :
- Nếu tụi nó y hẹn vào ngày mai mới tới đây thì là nhất, bằng không cháu cứ lánh mặt đi là xong, cậu hãy lo nơi ăn chốn ở cho chúng, cố gắng đãi ngộ chúng thực chu đáo, cháu chỉ cần ở đây tới tối mọi việc sẽ đâu vào đó .
Nàng nhìn quanh căn phòng rộng với những kệ kinh sách chạy dài theo bốn bức tường và năm dãy kê song song ở giữa, khẽ thở dài :
- Những bộ chân kinh quý báu này rồi đây sẽ bị tịch thu hết cả . Thực đáng tiếc ! Mưu đồ của giặc thực quả sâu hiểm cậu nhỉ .
Ðại Sư than thở :
- Tiếc làm gì cháu , cả giang sơn gấm vóc này, cả dân tộc này đều mất về tay chúng thì còn xá gì mấy cuốn sách vô trị
Mai Lan khẽ gật đầu :
- Lời cậu dậy rất phải , nước đã mất thì mọi sự đều mất, cả cái thân xác của cậu, của con cũng trở thành nô lệ của chúng rồi còn gì . Tiếng nàng trở nên nghẹn ngàọ
Một lúc sau, Huyền Giác Ðại Sư nói :
- Tuy nhiên, cậu cũng đã chôn đi được một số sách quý, nhất là những kinh kệ, sách giáo lý, đạo pháp do các vị thánh tăng của ta trước tác, hy vọng một ngày không xa, quân xâm lăng bi quét sạch khỏi bờ cõi, đất nước độc lập, dân tộc tự chủ, mà nhờ đó mà Ðạo Phật nước nhà được phục hưng thì những di sản quý báu của tổ tiên phần nào cũng còn đó , nhưng tiếc rằng ở đây cũng không đủ, còn thiếu nhiều bộ .
Ngài nói xong, kéo Mai Lan ra gần khung cửa sổ, mở rộng ra vườn sau chùạ Mảnh vườn không rộng quá hai sào chung quanh vươn lên những cây nhãn cổ thụ, cành lá rườm rà. Những lối đi rải sỏi trắng chia khu vườn thành những ô vuông vức, gọn gàng. Ở giữa vườn là một chiếc hồ bán nguyệt, trung tâm hồ xây một tòa sen với tượng Ðức Phật bằng cẩm thạch rất mỹ thuật. Sau hồ không xa là một tòa bảo tháp chín từng sừng sững vươn lên giữa thảm cỏ xanh mướt.
Mai Lan buột miệng khen :
- Khu vườn thực đẹp .
Ðại Sư khẽ nói :
- Pho tượng Ðức Phật này được tạc vào đầu nhà Lý, rồi đây vật vô giá này sẽ bị giặc cướp mất thôị
Ngài hạ thấp giọng, khẽ nói rất nhỏ bên tai Mai Lan :
- Cháu để ý tới gốc nhãn thứ hai bên phải bảo tháp, thân chia ra ba chạnh ngay từ gốc đó . thấy chưả
Mai Lan khẽ gật đầu :
- Thưa thấỵ
- Cậu chôn sách ở sau gốc nhãn đó, sâu chừng một thước, cháu nhớ kỹ nhé.
Ðại Sư tiếp, chậm và rõ ràng :
- Sách để trong một chiếc rương gỗ vàng tâm, dù chôn lâu sách cũng không bị mục, còn có một số vàng bạc đáng kể, tài sản quyên cúng cho chùa này từ mấy đời naỵ Vì đại sự, khi cần, cháu cứ tự tiện tới lấy mà dùng.
Mai Lan vô cùng ngạc nhiên về sự tiết lộ của Huyền Giác Ðại Sự Nàng cảm động nói :
- Con xin lãnh ý .
Mặt trời đã lên. Những sợi nắng đầu ngày đang nhuộm vàng những ngọn nhãn trong vườn. Mấy chú chào mào bay lượn từ lùm cây nọ sang lùm cây kia, đàn se sẻ gọi nhau ríu rít, bay là là trên các mái chùa rêu phong, cong vút.
Từ trong dẩy nhà ngang, một chú sa di áo nâu sòng dài lướt thướt, lễ mể xách bình nước tưới cây đi rạ Chú thong thả và cẩn thận tưới từng gốc hoa, từ những cụm hải đường hoa đỏ tươi , mấy chậu thược dược nở rực rỡ đến hàng vạn thọ đậm chạy dài hai bên lối đi sỏi trắng.
Chú sa di này là người đầu tiên mà Mai Lan thấy trong ngôi chùa u tịch nàỵ
Trong vài giây phút ngắn ngủị Mai Lan như quên mất cái hiện tại tang thương của đất nước, nỗi thống khổ của bao triệu đồng bào ruột thịt đang rên xiết dưới gót giày hung bạo của quân giặc xâm lăng, cảnh huống gian truân hiện nay, cũng như cái thân phận hẩm hiu của mình trước khung cảnh tươi mát, thanh bình và êm ả của khu vườn trước mặt . Chưa bao giờ nàng thấy tầm hồn mình gần gủi với đời tu hành như lúc nàỵ Nàng bỗng như khao khát được trút bõ hết những vấn vương trần lụy , những ưu tư phiền muộn , những trách nhiệm nặng nề đối với đất nước , với dân tộc đang ngày đêm canh cánh bên lòng , trĩu nặng trên đôi vai bé nhỏ , yếu ớt , để được ẩn dật trong nếp sống tu trì , tan loảng với cỏ cây , với tiếng kệ câu kinh , với mùi trầm hương ngào ngạt sớm chiều , trọn đời nép dưới bóng từ bi của Phật Tổ.
Bỗng từ ngoài con đường cái quan bên kia lũy trúc của chùa, vang lên tiếng vó câu rồn rập, chen lẫn với tiếng nhiều phụ nữ gào khóc thảm thiết khiến Mai Lan bừng tỉnh khỏi cơn trầm mê siêu thoát để trở về với hiện tại phũ phàng, với những lo âu chất ngất, những khó khăn trùng trùng.
Ðứng cạnh nàng, Huyền Giác Ðại Sư khẽ thở dài, u uất :
- Mới bảnh mắt mà chúng đã bày trò đốn mạt, hiếp đáp dân lành . Thực khổ, thực khổ .
Cả hai ngưng trọng, dõi mắt trông theo bóng vó ngựa mờ dần về hướng sông Tô Lịch. Chẳng mấy chốc lại một đoàn ngựa xe khác của giặc ào ào cuốn gió chạy qua rồi chìm tắt cuối chân trời, bụi bay mù mịt . Không khí bỗng trở nên ngột ngạt, khẩn trương.
Mai Lan lo lắng khẽ hỏi :
- Thưa chùa có bao nhiêu tăng chúng ?
- Ngoài sư bác Giác Huệ cậu cho về quê thăm nhà, trong chùa còn có sư bác Giác Hạnh và ba sa di giúp việc trong chùạ
Mai Lan thận trọng :
- Thưa, họ là người thế nào ạ ?
Ðại Sư như hiểu ý, đáp :
- Giác Huệ là người lanh lợi, ưa hoạt động và có tinh thần nghĩa hiệp. ông ta cũng tinh thông võ nghệ, nhưng cậu không biết bản lãnh cao tới đâụ Giác Hạnh thì là kẻ chân tu, nhút nhát. Ngoài việc tu hành, hầu như không muốn để tâm tới việc gì nữạ Hai sư này đều là đệ tử của vị sư huynh của cậụ Ðối với cậu, họ vẫn một lòng tôn kính vâng phục. Còn ba đứa sa di đều còn nhỏ tuổi, cậu mới nhận vào chùa gằn đâỵ Tuy nhiên, những việc cơ mật như chuyện Trí Thông Ðại Sư, cậu đều dấu họ vì nó quá quan trọng, liên quan tới vận mệnh của cả giáo hội Phật Giáo Ðại Việt.
- Thưa, cậu dè dặt như vậy rất phảị Quân giặc rất nham hiểm, chúng dùng lợi danh, dọa nạt, hình phạt dã man để lung lạc dân tạ Ngay cả những người trong một gia đình, nếu không biết cảnh giác, cũng dễ bị mắc mưu chúng để đi đến chỗ phản bội lẫn nhaụ Con đã từng chứng kiến một số gia đình bị tan nát vì đòn thâm độc nàỵ
Rồi nàng nhìn chú tiểu đang lúi húi làm việc bên bức tường gần cửa sổ, khẽ nói :
Con cần một chú tiểu làm giúp cho một việc ngay bây giờ.
- Ðể cậu gọi chọ
Ngài nói xong, nhoài người ra ngoài cửa sổ, gọi lớn :
- Ngộ, lại thày dạy việc .
Chú sa di nghe tiếng gọi, ngoái cổ nhìn lại, rồi đặt vội bình tưới xuống đất, nhanh nhẹn đến dưới khung cửa sổ, nhìn lên lễ phép thưa :
- Bạch thày gọi con.
Ðại Sư ân cần hỏi :
- Chú Mộc đâủ
- Bạch thày, chú Mộc ra ngoài tiền điện giúp thày Giác Hạnh lo Phật sự .
- Bảo chú Tinh ra thay, còn chú Mộc vào gấp đây thày dạy việc.
- Bẩm vâng.
Chú Ngộ thưa xong, cúi đầu chào hai người rồi đi nhanh lên mất bực thềm.
Ðại Sư quay sang Mai Lan :
- Mộc là đứa lanh lợi và kín đáo, con một vị khoa bảng trong thành.
Rồi Ngài hơi dang ra xa, nghiêng đầu ngắm cô cháu dưới lớp nam trang, mỉm cười :
- Cậu lại thêm một cậu cháu bảnh traị Ðể khi cần, cậu sẽ giới thiệu cháu là Trần Tuấn, cháu trai của cậu nghẹ
Cả hai đều mỉm cười thích thú .
Khi trở vào phòng, Mai Lan bỗng cảm thấy một nguồn cảm khái bừng bừng .
Hai người không phải chờ lâu, chỉ một thoáng đã thấy một chú sa di vận tăng mầu xám từ ngoài nhanh nhẹn đi vàọ
Chú lễ phép cúi đầu chào hai người, rồi đến bên Ðại Sư khoanh tay thưa :
- Bạch thày cho gọi con ?
Ðại Sư khẽ gật đầu, rồi nhìn sang Mai Lan nói :
- Mộc, đây là cậu Tuấn, cháu của thàỵ Cậu ấy có chút việc muốn nhờ con làm giúp.
Mộc ngước nhìn sang Mai Lan từ tốn :
- Vâng, xin cậu cứ dạỵ
Mai Lan rất vừa ý, nàng thong thả nói :
- Cảm ơn chú Mộc. Việc tôi nhờ cũng không có gì khó, phiền chú ra ngoài cổng chùa, xem có ai bán hương hiệu Thọ Xương xin dẫn vào đây để tôi mua một ít lễ Phật.
Mộc hơi ngẩn ra, khẽ nói :
- Thưa cậu, ở đây thường thấy bán hương Quảng Phát hay Thiên Hương, chứ con chưa nghe thấy hiệu Thọ Xương bao giờ.
Không đợi Mai Lan trả lời, Huyền Giác Ðại Sư bảo Mộc :
- Cậu bảo, con cứ ra ngoài đó tìm ắt sẽ có.