Hay thời gian trôi ngược trở lạị Hay nàng đã chết rồi và đang ở trên thiên đường. Nàng nghiêng về sự chết hơn, nhưng chắc gì nàng đã được ở trên thiên đàng. Rõ ràng nàng đã gần với cái chết. Sự chán nản của chuyến đi không mục đích nhấn chìm nàng vào cơn say xe của sự rối loạn tiền đình mà nàng mắc phảị Nàng lăn lộn chống trả với bản năng của sự sống. Nàng nôn ọe và bụng đau thắt lạị Đầu nàng quay cuồng bởi các tế bào não thiếu không khí. Người đàn bà ngồi cùng ghế với nàng cảm thông đưa cho nàng hai viên thuốc. Nàng nuốt vào bụng. Nàng lại tiếp tục vật lộn với cơn saỵ Mười phút sau thuốc ngấm dần, nàng bắt đầu mơ màng vào giấc ngủ, chính lúc đó nàng cảm thấy mình đang đi vào cái chết. Nàng hài lòng. Dẫu sao cái chết thật là êm dịụ Bỗng nhiên nàng nghe rất rành rọt câu chuyện của họ. Người đàn ông và người đàn bà ngồi cùng ghế với nàng.
- Leng này, hình như em quên không mang cho anh mấy quyển sách thì phảị
- Em không quên đâu Sơn ạ.
Trí óc nàng bắt đầu tỉnh táo một cách lạ thường. Leng, Sơn, hai cái tên ấy đập vào trí nhớ nàng làm tóe bung ra những kỷ niệm đã quá xa xôi nhưng lại đầy tràn cảm giác trinh nguyên thuở ban đầụ Cơ thể nàng dễ chịu đến đê mệ
*
Hè 78, một mùa hè đẹp đẽ nhất trong đời nàng. Nàng thi xong một kỳ thi trọn vẹn với nhiều điểm ưu tú. Trở về nhà nghỉ hè, nàng còn ôm thêm mấy chồng sách vở. Nàng quyết định thưởng cho mình một chuyến ô tô. Ngày ấy vé ô tô cao gần gấp đôi vé tàu, và việc mua được một chiếc vé ô tô là khó khăn. Cho nên việc về nhà nghỉ hè bằng vé ô tô làm nàng hãnh diện ngẩng cao đầu, với một nụ cười luôn chực vỡ òa ra giòn tan. Nàng có một chỗ ngồi rất tốt, cạnh ô cửa sổ. Lát sau ghế nàng ngồi có thêm hai người nữa, họ cũng trẻ như nàng. Ô tô bắt đầu chuyển bánh, lòng nàng rạo rực rồi bắt đầu hát trên những nốt nhạc mà khuôn nhạc là cây đang chạy bên đường.
Nắng gắt dần những tia nắng hè đốt nóng không khí trong xẹ Hành khách trên xe yêu cầu nàng phải sập cửa lạị Nàng phụng phịu hờn dỗi nhưng cũng phải theo mọi ngườị Tuy nhiên nàng đã không đóng chặt cửạ Nàng để một khoảng nhỏ chừng 10 cm. Nàng ghé đầu sát xuống để nhìn ra ngoàị Nàng bắt đầu hát thành lời từ bao giờ. Rồi nàng bật cười khi thấy chú bé để cho trâu lồng ngã xuống ruộng. Tất cả chỉ riêng có nàng. Cái nắng thiêu đốt nàng vào giấc ngủ. Giấc ngủ ập đến khi tiếng cười vẫn còn đậu trên môị Rồi vẫn cái nắng lại làm nàng tỉnh giấc. Chưa đến nhà, một thoáng sốt ruột chạy ngang qua nàng. Nàng ngửng mặt lên và quay vào trong xẹ Trong xe hành khách mệt mỏi đang ngủ gục. Cô gái ngồi cạnh nàng cũng ngả đầu vào ngực chàng trai ngủ ngon lành. Nàng lạ lẫm nhìn lại lần nữa và bắt gặp cái nhìn cũng đầy vẻ quan sát lại của người trai đang làm điểm tựa cho cô gái ngủ. Nàng quay mặt ra cửa sổ nhưng sự tò mò mà nàng cố kìm giữ cứ bung ra ngoài bắt nàng quay lại nhìn họ. Nàng nhìn rất thẳng thắn, lạ lẫm với đôi mắt mở tọ Tất nhiên nàng đã từng thấy trai gái tình tứ với nhau nhưng chỉ trên màn ảnh mà thôị Bây giờ họ ở cạnh nàng như thế này nàng chưa thấy bao giờ. Lần quay lại thứ ba nàng bắt gặp ánh mắt người trai có vẻ bối rốị Anh khẽ xoay người để đánh thức cô gái đang ngủ ngon lành. Cô gái mở mắt đầy vẻ ngái ngủ nhưng cô chợt tỉnh táo lại ngay khi gặp ánh mắt cau có của bạn traị Nàng sửa sang lại mình. Ô tô dừng ở chỗ chắn tàụ Nàng rạo rực bởi cảm giác sắp được gặp người thân và sự hãnh diện với làng xóm. Nàng lại nhìn mơ màng qua cửa sổ. Nàng quay lại trong xe khi có người chạm vào nàng. Chàng trai đưa mời nàng một đẫn míạ Nàng mỉm cười cảm ơn, rồi nhận ra đã có một sự đổi chỗ. Cô gái đi cùng với chàng trai ngồi phía ngoài và chàng trai ngồi cạnh nàng. Nàng cảm nhận thấy sự chật chội của cái ghế ngồi nên cố nép lạị Lần nữa, nàng lại quay người lại vì một tờ báo được đặt vào tay và một cái nhìn mời mọc:
- Bạn xem không?
Tất nhiên nàng chẳng bao giờ từ chối xem một tờ báọ Rồi sau đó:
- Bạn học trường nào vậỷ
- Tổng hợp. Thế còn bạn?
- Trường Ngoại Thương, khoa tiếng Nhật.
- Nhà bạn ở đâu thế?
- Nam Hoạ
- Mình ở xã kế bên, Nam Đồng.
Câu chuyện rôm rả cho đến khi ô tô dừng ở bến. Chàng trai đề nghị với cô bạn gái đi cùng:
- Chúng mình rẽ vào nhà bạn ấy chơi một lát đã đị
Cô bạn đi cùng mà nàng biết tên là Leng, không nói gì, chỉ lững thững đi bên cạnh.
Nàng ào vào nhà trong sự tiếp đón vui sướng của cả nhà. Phút chốc nàng quên mất hai người bạn mớị Chỉ đến khi họ chào nàng ra về nàng mới biết đến sự có mặt của họ ở nhà nàng.
19 tuổi, mối tình đầu ập đến một cách ngẫu nhiên, tình cờ, nếu không kể đến sự xao xuyến với nhân vật trong trang sách, trên màn ảnh và trên sân khấụ Khi nàng xách túi kết thúc kỳ nghỉ hè, thì các bạn lên sớm để thi lại ùa ra đón nàng.
- Có một chàng trai, mấy tối nay tối nào cũng đến ngóng cô nàng.
Buổi tối, chàng trai đó đến mà không đi kèm với cô bạn gái tên Leng. Nàng cứ ngóng chờ được đón cả haị Chàng trai như đã thân thiện với nàng từ lâu lắm.
- Tôi cứ ngỡ bạn sẽ lên vào thứ hai kiạ
- Nhưng tôi chẳng phải thi lại môn nào cả.
- Nhưng ở quê buồn lắm.
- Nhưng quê tôi thì chẳng buồn tí nào cả.
- Chúng mình đi dạo ngoài công viên trường đị
- Cũng được. Sao Leng không đến chơi cùng bạn?
- Bạn ấy đang bị thi lại, à không, bạn ấy không thích chơi với bạn.
- Vì sao thế?
- Vì tôi thích bạn hơn.
- Tôi chẳng hiểu gì cả. Bạn Leng là bạn của bạn, mà bạn lại thích tôi, thế bạn ấy cũng phải thích tôi chứ.
- Nhưng tôi là con trai mà.
- Có gì khác nhau nàỏ
- Bạn chẳng hiểu gì hết, vì tôi muốn gọi bạn bằng em và tôi yêu em mà.
- Ờ, cái gì vậỷ
- Thật đấy mà
Nàng nhớ lại rằng đầu óc nàng lúc ấy sao mà tỉnh táo đến vậỵ Nàng đã nhìn thấy chàng ngần ngại đến thế nào khi nàng mở to đôi mắt nhìn anh và kêu lên ngạc nhiên.
Sự xao xuyến chỉ ập đến khi chàng trai đi về rồị Nàng nói dối các bạn là mệt để đi ngủ sớm. Nằm trong màn nàng sắp xếp lại toàn bộ các chi tiết từ chuyến đi về quê, tình cờ gặp nhau, đến ánh mắt nhìn đầu tiên và những lời tỏ tình. Nàng chưa tự hỏi xem nàng có thực sự cảm chàng trai đó không? Nàng chỉ biết nàng xao xuyến đến lạ lùng. Cơ thể nàng như đang bay bổng trên không khí. Nàng muốn thổ lộ cùng bạn bè và hát toáng lên. Khi cảm giác lắng dần xuống nàng chợt nghĩ về cô bạn gái của chàng trai tên là Leng kiạ Trong ý nghĩ ấy có một chút xót xa và một phần của sự chiến thắng.
*
Sơn đến. Anh đi một chiếc xe đua không có poocbagạ Anh rủ nàng đi chơi nhưng nàng rất ngại ngùng vì không biết anh đèo nàng như thế nào cả. Nàng từ chốị Anh bảo nàng đi dạo ở bãi cỏ sau trường. Nàng ngồi xuống bãi cỏ mượt mà. Những lá cỏ đâm vào tay chân nàng như mơn man. Nàng vui vẻ cười và kể cho anh nghe những câu chuyện không đầu không cuốị Nàng rất vui khi được gặp anh. Nhưng sao anh lại không đáp lại những câu chuyện với nàng. Anh cũng sẽ kể lại những câu chuyện thật ngộ nghĩnh về lớp về trường chứ. Những chuyện như thế có bao giờ cạn đâụ Anh chỉ ngồi im lặng nhìn nàng, rồi ngồi sát vào nàng. Lúc nàng đang líu lo kể chuyện nàng không chú ý đến sự nhích lại của anh vào sát nàng. Đến lúc nàng nhận ra, nàng rơi vào trạng thái băn khoăn. Nàng không muốn anh ngồi sát vào gần nàng như thế và đừng có nhìn nàng chằm chặp vậỵ Nhất là đừng có cầm tay nàng. Nàng xị mặt ra như dỗi hờn. Anh buông tay nàng ra hỏi: Em sao thế? Nàng cúi mặt chẳng nói gì cả nhưng thực chất nàng đang trả lời anh rằng Anh hãy ngồi xa ra và đừng chạm vào em. Nàng ngại ngùng nên chẳng nói